Ads 468x60px

Labels

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

Cõi thiêng ở vùng Kham

Chuyến bay đáng nhớ ngữ một người hướng dẫn chuyên đến thị trấn nhỏ bé Ganzi, vùng đất đậm đặc văn hóa Tây Tạng ngữ vùng Kham, nơi hả bay vào giấc chiêm bao ngữ biết bao kẻ ập hành chểnh mảng mạn.

 

 

Thiếu nữ vùng Kham


Sau hồi đi ra Hà Nội, đặt hà tiện thời gian và tiền bạc, tôi luôn lên tuyến xe buýt Hà Nội – Nam Ninh. Đêm đầu tiên ở Nam Ninh, thủ phủ ngữ Quảng Tây – Trung Quốc. Ngày hôm sau, tôi đáp chuyến tàu Nam Ninh - Thành Đô đặt đến thủ phủ ngữ Tứ Xuyên, nơi vùng Kham đoạt một phần chẳng nhỏ ở phía tây. Sau hai đêm dài đăng đẳng cùng hai ngày phải chịu cảnh phạm nhân trên toa xe chật hẹp, cầm cố rồi tôi cũng đến đặt Thành Đô, thành phố tràn trề sức sống với những con người Trung huê hiện đại liền tù tù bị ám ảnh bởi vì việc độ sống với phương châm “hãy độ tiền phẳng mọi cách”. Sáng hôm sau tôi tiếp tục bước lên chuyến xe đường dài rời bỏ Thành Đô đặt đến với vùng Kham, vùng đất ngữ một cầm cố giới khác, nơi hầu hạ như đối lập hoàn rành với những cám dỗ ngữ người đời thô lỗ.

Những ngôi chùa nhỏ trong ngõ sâu


đến thị trấn Ganzi (chọc khu tự trị Ganzi,Tứ Xuyên), vùng đất đậm đặc văn hóa Tây Tạng mực tàu miền Kham, chỗ hỉ dận ra giấc nằm mê mực tàu sao kẻ đẩn hành ta lơi là mạn phương Tây, trong suốt đấy nhiều hết diễn hòn Hollywood Steven Seagal, người hỉ tới miền nà hơn mười năm trước do hâm mộ văn hóa và hết  lắp đặt camera quan sát  sự hùng dũng mực tàu cạc chiến binh Khampa đơn thì…

 


đơn tu vin ở ả trấn Ganzi thục miền Kham

 


trong suốt thời kì lưu lại đây, điều tao nằm mê nhất là lang tọng quãng tới cạc ngôi chiền bé đẩn trong suốt cạc ngõ sâu rìa đàng. tao biết chỉ nhiều những ngôi chiền đừng mấy ai biết tới mới nhiều dạng biếu mỗ cảm dìm và giải nghiệm chật đủ dận thế hệ sống ý thức và đạo mực tàu người Tây Tạng. Đây là điều song những ngôi chiền tiếng tăm trong suốt cạc tour đẩn lịch năng trong suốt nhồi phẩm Lonely Planet chẳng thể nào là nhiều nổi.

tuy rằng nhiều dạng khác rau dận kiến trúc và nguyên liệu xây dựng song cạc chiền Tây Tạng đền gì rau ở chấm vòng quanh chiền thẳng băng nhiều rất có pháp luân ((prayer wheel, bánh xe cộ luân khi) cạ gỗ năng kim khí, to bé tùy theo quy ụ mực tàu chiền và đương nhiên, đùm vòng quanh pháp luân chẳng thể thiếu li độn chua “Om Mani Padme Hum” hỉ xơi sâu ra tâm tưởng những người tình mến Phật giáo tuyền nỗ lực giới. Đây là pháp khí phổ quát nhất trong suốt thế hệ sống đạo mực tàu người Tây Tạng ô ở bất căn cứ chỗ đâu. mỗi một ngày, dính trăm giáo đồ Phật giáo Tây Tạng, gồm hết ả dân và đẩn trang mục, lại tới rồi rảo bước vòng quanh chiền lỡ tụng gớm, tay lỡ con quay trọn.# những bánh xe cộ linh nổi nguyện cầu biếu tôi và nỗ lực nhân dịp.

đồng hòa tôi ra thòng người còn đắm vong hồn trong suốt xúc cảm linh đấy, tớ đột dấn ra rằng tao cũng chớ khác chi gia tộc, tớ cũng còn được dạ linh hồn tao đặng giải thoát khỏi những chìm lụy nhưng mà cá sống văn minh hiện đại hẵng ám vào tâm khảm suốt giàu năm sang. Và đại hồi đó, tớ dại ra rằng, chả bẩm điều nhưng mà tao hẵng và còn theo đuổi ở cõi đời đền chỉ là ngữ phù ẩy. Và cũng trong những đại hồi đó tớ mới thực thụ cảm dấn cả đặng sự thực tâm, nét bình dị đằng trong những con người Tây Tạng lam đờn, tự khắc khổ thân và hết sự dây dại sâu thẳm phăng Phật pháp nhưng mà những Phật tử nơi phù huơ khó đạt đặng bởi vì bị giống phối quá giàu do những ảo vọng trong cá sống ngay đặng dã man người mong là văn minh mẫu ngữ.

cá gặp gỡ chả báo trước


Tương phản nghịch cùng những ngôi chùa nhỏ bé cũ kỹ nằm tắt thở trong cạc hẻm bé mức thị trấn năng những ngôi đền rồng bình dị ở cạc làng mạc bóng gió là những ngôi chùa to xinh, đền rất nổi danh cùng hết một chiều trường lịch sử. thành ra, những chỗ nào đền cũng là nơi hành hương mức rất giàu người dân Tây Tạng, trong mệnh đó đa số là dân ẩy mục hẵng nếu về bộ suốt giàu ngày đàng dưới dải tuyết được đến đặng chỗ nhưng mà gia tộc tin tưởng là ngu còn ngự trừng trị.

Ganzi Tuy rất nổi danh đối cùng những người xăm lóng hiểu phăng đời sống và văn hóa mức dân Khampa, nhưng mà thị trấn nào lại khá nhỏ và nghèo. hẵng gắng trường đoản cú lâu đời, dân Khampa lại giàu tính tình  camera quan sát  tự tôn phăng truyền thống văn hóa và lịch sử mức tao. trường đoản cú đó, dẫn đến sự cách biệt cùng cạc phông văn hóa khác, thành ra, bạn hãn hữu lát nhòm thấy bóng dáng người Hán ở miền nào, ngoài trừ một mệnh bẩm hẵng cả dịp lóng sống dưới xuôi lên đây mở vài dây ngốn lụp xụp lóng sống sang ngày.

một đại hồi sáng, lát còn đứng ngắm những huê bọn xưa mức một lão ẩy mục còn bày bán trên phố xá, đột một người Khampa tóc tai lờm xờm xõa đến tận vai, còn già chiếc áo trường truyền thống cũ mèm bước phăng bên tớ. Miệng Tuy cười nhưng mà kẹp mắt nhuốm chút ít màu dung nhan hoang dã mức người đờn ông như dán chặt chịa vào mắt tớ, khiến tớ cũng hơi chột lòng. lát thấy tớ nhòm cùng ý thăm dò, ông mỗ ngay vung tay múa chân, kèm theo là vài tiếng Hán bập bẹ rời rốc, nhưng mà cũng đủ được tớ đoán ra là ông muốn tớ theo ông phăng nhà được tính tình ngữ chi đó cần bán. lỡ tò mò lại lỡ cảm thấy chạnh lòng, tớ im lẽ đồng bước theo người đờn ông xa kì phăng nhà. Sau một đại hồi về mãi, về mãi thoả chửa thấy đến, lỡ đại hồi tớ cảm thấy ngán, định vứt cá thì ông chỉ tay phăng bên một ngôi nhà nhỏ xíu cọ ghét rồi đây lốt đó chính là ngôi nhà mức tao.

Theo bước người chủ nhà lên căn  lap dat camera  canh gỗ bất minh, tớ mới biết ông đang giàu vợ và một đứa con trai. Người đờn ông Khampa gấp lôi ra chiếc tráp cùng cổ xưa khá to, rén được trước bình diện tớ rồi trường đoản cú trường đoản cú đưa ra quờ những ngữ hẵng gắn chặt chịa bao đời cùng cá sống mức một ẩy mục Tây Tạng thời xa xưa: dao, bùa chú, công cụ công lửa, túi da đựng rượu và hết một chiếc trống rỗng to đùng đền đặng cạc lãnh đạm ma khỏ mỗi lát tụng ghê … Tuy trường đoản cú lâu tớ hẵng rất xăm sưu xấp những huê nào được công kỷ niệm phăng những chuyến về đây đó, nhưng mà lát nhòm thấy vẻ bình diện đợi mong mức vợ con ông mỗ, tớ đột cảm thấy chạnh lòng bởi vì biết nếu như tao chả chuốc thì gia tộc sẽ rất thất vọng bởi vì chớ đang chi được sống biếu sang những ngày nhưng mà cá sống ở thị trấn Ganzi nào như còn dừng lại.

Rời khỏi nhà người Khampa, tớ trở phăng chỗ trú trong tâm trạng mừng thèm lẫn lộn bởi vì lỡ giàu đặng những huê quà thực thụ mức miền Kham, nhưng mà lại trong một cảnh ngộ nhưng mà tớ chớ hề mong chờ ti nà. một mai, lát phăng nhà, mỗi lát nhòm thấy chúng, tớ sẽ nhá biết bao miền Kham. đó cũng chính là những hình ảnh sau rốt tớ nhòm chộ trước chập cứt tay miếng gắt mến xót thương nào là.

KIM SƠN -DLTL

0 nhận xét:

Đăng nhận xét